Nước không màu, không ở một hình dạng nhất định. Nếu đặt nước ở trong một cái cốc nó có hình dạng của cái cốc, nếu đặt nó trong một ấm trà nó có hình dạng của ấm trà. Nước thể hiện tính thích nghi tuyệt vời của mình trong mọi hoàn cảnh, không gò bó hay bị bắt buộc, để rồi không bị ràng buộc bản thân với bất kì một hình thức nào.

Nó mềm dẻo, uốn lượn và ôn hoà nhưng lại có thể dễ dàng tìm ra những kẽ hở mà đi vào. Nước chảy thì đá món.

“Emty your mind, be formless, shapeless, like water.You put water into a cup, it becomes the cup. You put water into the bottle, it becomes the bottle. You put water into a teapot, it becomes the teapot. Water can flow or it can crash. Be water, my friend.” (Hãy để cho tư tưởng của bạn giống như nước không bị trói buộc. Rót nước vào cốc, nó thành chiếc cốc. Rót nước vào chai, nó thành cái chai. Rót vào bình, nó thành cái bình. Nước có thể tự nhiên trôi đi, tự va đập. Hãy như nước, người bạn của tôi.) – Lý Tiểu Long

[youtube-subscribe]

Qua 4 năm khổ luyện, tôi (Lý Tiểu Long) đã bắt đầu hiểu được cái chân lý của sự dẻo dai – Lấy cái tổn thương ít nhất để hóa giải sức mạnh công kích của đối phương. Nó được hoàn thành trong bầu không khí yên tĩnh vầ không có xung đột.

Nghe ra có vẻ thật đơn giản, nhưng thực tế vận dụng lại rất khó. Trong quá trình đối mặt với đối phương, ban đầu trong lòng tôi đầy những lo lắng và bất an. Sau vài lần thi đấu, thì những lý giải về sự dẻo dai trong đầu tự nhiên biến mất và lúc này cách nghĩ của tôi chỉ còn là đánh và chiến thắng đối phương.

Có một lần trong lúc tập luyện, sư phụ của tôi, Tiên sinh Diệp Vấn, lúc đó đi qua tôi và nói: “Tiểu Long, hãy thả lỏng người ra, làm cho tư duy của con lạnh lùng trở lại, hãy quên đi bản thân, đối phương không động thì ta không động, nếu đối phương động thì ta phải động trước.”

“Thì ra là vậy, “ tôi nghĩ “Ta phải thả lỏng!” Tôi làm theo lời chỉ bảo của sư phụ, nhưng càng gò ép bản thân thả lỏng, thì ý thức của tôi càng căng thẳng hơn, càng khó đạt được thả lỏng thực sự. Đúng lúc tiến thoái lưỡng nan, sư phụ lại nói với tôi: “Tiểu Long , hãy thuận theo tự nhiên, không được gò ép, không được đi vào chỗ bế tắc, biến tắc thành thông. Tuần này không cần phải tập nữa, hãy chịu khó về suy nghĩ đi”.

J8HGklN

Theo lời, tôi ở nhà nghỉ một tuần, qua thời gian dài suy nghĩ, tìm tòi nhưng vẫn không tìm được lời giải đáp, tôi liền lên thuyền ra biển dạo chơi. Trên biển, tôi nghĩ lại những ngày huấn luyện đã qua và cảm thấy giận dữ bất bình với nó. Tôi đập mạnh xuống nước biển để xả nỗi bực tức trong lòng, lúc đó bỗng nhiên tôi nhận ra rằng:

Bản chất của võ thuật chẳng giống như nước hay sao? Ta đánh nó, nó không hề bị thương, ta lại dốc sức đánh nó, nó cũng chẳng mảy may bị thương tổn. Ta định bắt lấy nó, nó lại hiện ra như không có lực. Nước – vật chất nhỏ yếu nhất trên thế giới này, nhưng lại có thể chứa đựng bất cứ thứ gì, xem ra nhỏ bé không đáng kể gì, nhưng lại có thể xuyên qua vật cứng nhất trên thế giới này mà bản thân không hề bị tổn thương nào – Đó chính là ranh giới mà ta muốn vươn đến.

Bỗng nhiên một con chim bay qua, một làn sóng lăn tăn hiện lên trên mặt nước. Trong lúc tôi đang đắm chìm trong sự huyền diệu sâu xa của nước, một cách suy nghĩ thần bí mà kỳ dị bỗng nhiên hiện ra trong đầu óc tôi. Con chim trong nháy mắt lướt qua mặt nước đúng như hành vi đối ứng mà Diệp Vấn tiên sinh đã giảng giải, không được để bản thân ở vào trạng thái cứng căng, mà phải để thuận theo tự nhiên. Lên đến bờ, tôi để con thuyền trôi theo con sóng, và cảm giác mình đã nhập vào thế giới tự nhiên, lúc đó trong lòng tôi hầu như không còn có mâu thuẩn, mà đã đạt đến sự hài hòa, không còn có đấu tranh, thế giới đại đồng.

Trích từ tạp chí “Tinh Vũ” số tháng 6 năm 1999, là đoạn hồi ức do Lý Tiểu Long viết.

Chúc các bạn luyện tập vui vẻ!

Theo vothuat.vn